Biển nhân tạo hay còn gọi là
bãi biển đô thị (Urban beach) hay
bãi biển thành phố (City beach) và đôi khi gọi là
câu lạc bộ bãi biển (Beach club) là một
môi trường nhân tạo được tạo ra trong bối cảnh
đô thị mô phỏng
bãi biển công cộng, thông qua việc sử dụng
cát, hệ thống
ô dù trên bãi biển và các yếu tố thiết kế chỗ ngồi. Các bãi biển đô thị được thiết kế để gây ngạc nhiên và thích thú cho
người dân thành phố,
công nhân và
du khách bằng cách đưa bầu không khí bãi biển vào một
khu đô thị mà lẽ ra sẽ là cảnh quan thành phố điển hình. Có rất nhiều biến thể của các bãi biển đô thị. Các bãi biển đô thị thường được tìm thấy dọc theo
đường thủy, mặc dù một số được đưa vào quảng trường thị trấn hoặc các không gian khác cách xa nguồn nước. Bãi biển có thể được thiết kế theo mùa trên đường hoặc
bãi đậu xe, hoặc có thể là cố định.Bãi biển đô thị không nhất thiết phải là
đất công mặc dù nó luôn mở cửa cho công chúng (đôi khi có một
khoản phí vào cửa nho nhỏ). Vì không thể bơi trên
sông hoặc
biển nên nhiều bãi biển đô thị có các đặc điểm giải trí môi trường nước, ví dụ như
đài phun nước,
bể lội nước hoặc
tháp phun sương để giải nhiệt. Một số bãi biển đô thị có
khu vực giải trí hoặc ăn uống. Một số có các tiện nghi thể thao như môn
bóng chuyền bãi biển,
bóng đá bãi biển. Hầu hết các bãi biển đô thị được thiết kế để thu hút dân chúng nói chung, từ các
gia đình, những người trẻ
độc thân đến những người lớn tuổi. Mặc dù bãi biển đô thị có thể không có tiện nghi để
bơi lội,
đồ bơi thường được thấy cùng với trang phục thông thường hơn ở các
trung tâm đô thị lớn. Sự phổ biến của các bãi biển đô thị tăng lên vào đầu thế kỷ XXI khi khái niệm này được các nhà
quy hoạch đô thị,
kiến trúc sư cảnh quan và các
chính trị gia địa phương ủng hộ
[1].